✍️💖✍️
Con sông ấy muôn đời vẫn thế
Sóng loang lòng dâu bể người đi
Thương ơi... một cánh chim di...
Chiều nay sóng vỗ triền đê nhói lòng...
Cánh cò trắng giữa đồng cặm cụi
Dáng lưng còng thui thủi mẹ ta
Ai còn nhớ bến sông xa
Còn nghe câu hát ru ta thuở nào...
Trời mùa hạ nắng bào mây vỡ
Con sóng lòng dâng lũ khơi tim
Thương con bìm bịp gọi đêm
Người đi khắc khoải đau mềm bước chân...
Sông quê hỡi nợ nần nỗi nhớ
Em chẳng về sóng trở vào tim
Mấy mùa hoa gạo lặng im
Để ta vỡ đỏ lối tìm về nhau...
Nào ai biết sông sâu mấy khúc
Mà trùng dương sóng giục lòng ta
Câu thơ bánh đúc bánh đa
Câu thề bồi lở duyên ta phận người...
Đêm nguyệt hẹn trăng cười cuối bãi
Cây ngô đồng gió dại tóc mây
Người đi từ bấy đến nay
Sóng xa đã kịp đổ đầy nhớ mong...
Thương nỗi nhớ giữa dòng bồi lở
Lênh đênh chiều dang dở đò xưa
Người đi còn nhớ cơn mưa
Vạt nào lỗi hẹn đến giờ chửa khô...
Xin bến nước đừng xô cát mộng
Xin đò lòng đừng động lũ đêm
Để mơ một giấc môi mềm
Để têm con sóng giữa đêm em về...
Người đi tự bấy đến giờ
Câu thơ tiễn sóng....bến bờ bỏ hoang...
✍️🌹✍️
Mời cả nhà nghe khúc Sông quê do em gái Thái trắng chính gốc Sơn La ca. Cắn đít 60 rồi mà giọng vẫn trong veo, lên Bento vút như ai🥰. Em ấy nguyên giảng viên ĐH Tây Bắc sau rẽ ngang sang Đức định cư. Hát không sân khấu như này mới hay🥰
💖