✍️💖✍️
Con sông ấy muôn đời vẫn thế
Sóng loang lòng dâu bể người đi
Thương ơi... một cánh chim di...
Chiều nay sóng vỗ triền đê nhói lòng...
Cánh cò trắng giữa đồng cặm cụi
Dáng lưng còng thui thủi mẹ ta
Ai còn nhớ bến sông xa
Còn nghe câu hát ru ta thuở nào...
Trời mùa hạ nắng bào mây vỡ
Con sóng lòng dâng lũ khơi tim
Thương con bìm bịp gọi đêm
Người đi khắc khoải đau mềm bước chân...
Sông quê hỡi nợ nần nỗi nhớ
Em chẳng về sóng trở vào tim
Mấy mùa hoa gạo lặng im
Để ta vỡ đỏ lối tìm về nhau...
Nào ai biết sông sâu mấy khúc
Mà trùng dương sóng giục lòng ta
Câu thơ bánh đúc bánh đa
Câu thề bồi lở duyên ta phận người...
Đêm nguyệt hẹn trăng cười cuối bãi
Cây ngô đồng gió dại tóc mây
Người đi từ bấy đến nay
Sóng xa đã kịp đổ đầy nhớ mong...
Thương nỗi nhớ giữa dòng bồi lở
Lênh đênh chiều dang dở đò xưa
Người đi còn nhớ cơn mưa
Vạt nào lỗi hẹn đến giờ chửa khô...
Xin bến nước đừng xô cát mộng
Xin đò lòng đừng động lũ đêm
Để mơ một giấc môi mềm
Để têm con sóng giữa đêm Em về...
Người đi tự bấy đến giờ
Câu thơ tiễn sóng....bến bờ bỏ hoang...
✍️🌹✍️
Mời cả nhà nghe khúc Sông quê do em gái Thái trắng chính gốc Sơn La ca. Cắn đít 60 rồi mà giọng vẫn trong veo, lên Bento 4 vút như ai🥰. Em ấy nguyên giảng viên ĐH Tây Bắc sau rẽ ngang sang Đức định cư. Hát không sân khấu như này mới hay🥰
💖
"Nào ai biết sông sâu mấy khúc
Trả lờiXóaMà trùng dương sóng giục lòng ta
Câu thơ bánh đúc bánh đa
Câu thề bồi lở duyên ta phận người"
Này Nguyễn đừng vung tay chém gió
Dân long thành ai bán bánh đúc cho
Thôi cứ mặc kệ sừ ông Trọng Tạo
Thả sức về mà úp mặt sông quê
Chọc NTT cho vui chút thôi nha, Hihi!
Sông quê bây giờ nó lấp hết để làm cống ngầm rồi anh à, thế nên đành ngửa mặt chém gió đấy thôi. May ngày xưa sông Tô Lịch nó còn sạch nên mình còn được úp mặt, chứ bây giờ thì... Vô tư tếu táo đi anh. Anh mình tuổi này còn khách sáo làm gì.
XóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaLâu lắm không về thăm lại bến sông xưa
Trả lờiXóaTìm lại bờ tre chiều hè nghiêng bóng mát
Tìm lại cánh cò lả mềm trong câu hát
Mặt nước chiều loang tím sắc hoàng hôn..
Lâu lắm không về bước lại vệt đường trơn
Cô bé ngày xưa gánh nước về..sóng sánh
Bàn chân trần, đôi vai gầy mỏng mảnh
Thùng nước đầy.. nghiêng ánh mắt nhìn theo..
Lâu lắm không về nghe màu nắng thầm reo
Trên vàng thắm bờ sông mùa hoa cải
Dìu dịu chiều đông, cánh bướm nào mê mải
Bay dập dờn trong gió bấc hanh hao..
Lâu lắm xa rồi..bến cũ vẫn nao nao
Trong nỗi nhớ niềm thương người xa xứ
Sóng nước chiều xưa ru ngọt đằm giấc ngủ
Cánh cò mềm vương trắng nỗi cô liêu..
Em sang đò..không thể mang theo
Những ngọt đắng của một thời yêu dấu
Hoa vẫn nở vàng..bướm trắng còn về đậu?
Dòng sông chiều còn vương tím hoàng hôn..?
.
Cảm ơn anh TTN rất nhiều! Bài thơ của anh không chỉ nói hộ em, mà nói hộ nỗi lòng của biết bao người xa quê, tha thiết nhớ về dòng xưa yêu dấu! Quê tôi ai cũng có một dòng sông bên nhà..Và " Con sông ấy muôn đời vẫn thế" anh nhỉ!
Tuyệt vời bài họa của em, nó đầy ăm ắp những kỷ niệm của một thời nào nức tuổi đôi mươi. Một nỗi nhớ đằm đẵm không nguôi ngoai. Anh cảm ơn Ngọc nhiều lắm.
XóaDạo này tâm trạng anh có vấn dề, nên mặc dù ngổn ngang ý tứ trong lòng mà tay gõ không xuôi con chữ, nó cứ gượng gạo ép vần làm sao ấy. Hay tại cô giáo Ngọc bắt vía chúa nghịch anh rồi ?...
VỀ ĐI EM...
Về đi em thương lại khúc sông quê
Nơi nỗi nhớ vỗ về vùng ký ức
Nơi con sóng cứ từng đêm thao thức
Thương con đò úp mặt đợi người đi...
Về đi em thương lại khúc sông quê
Nghe câu hát ầu ơ nghiêng cánh khói
Mùi rơm rạ cời nỗi đau buốt nhói
Lá diêu bông chẳng tìm thấy bao giờ...
Về đi em thương lại khúc sông quê
Nơi ánh mắt nghiêng triền đê bữa trước
Anh đã cất những lời xưa hẹn ước
Vào tiếng ve thao thức buổi trưa hè
Về đi em thương lại khúc sông quê
Nơi con lũ dồn về mưa mùa hạ
Ai đã nhặt từng cánh hoa mầu lửa
Ép vào lòng đỏ mắt nhớ mong ai...
Về đi em thương lại khúc sông quê
Nơi nắng quái dứt day chiều tháng tám
Thương trái bưởi hay thương người xa vắng
Mà mùa thu chẳng dám bỏ trăng thề
Về đi em thương lại khúc sông quê
Để thức lại câu gọi đò xưa cũ
Hoa cau cứ rụng ngang qua lối nhỏ
Đêm sương lòng têm nỗi nhớ mùa xưa...
Về đi em thương lại khúc sông quê
Nắng vẫn đợi em về qua ngõ tối
Mưa vẫn nhớ bàn chân ai bước vội
Thương người đi tóc rối gió bơ vơ...
Về đi em thương lại khúc sông quê
Cho mưa khỏi vụng về lời muốn nói
Cho gió được thêm một lần nông nổi
Áo ai bay bay thắt đáy kẻ đợi chờ...
Về đi em thương lại một câu hò
ầu ơ... chín đợi mười chờ mong em...
Bây giờ ngày cũng như đêm
Mẹ già như ngọn nến mềm thắp khuya...
Về đi cho hết chia lìa
Câu thơ khỏi rụng bên lề nhớ quên...
Anh thực sự nôn nao với từng câu thơ của Ngọc đấy. Một lần nữa xin cảm ơn em. Xin gom một mùa hè diệu vợi cho em thanh thản rong chơi với những niềm vui bất tận bên người thân và gia đình. Bình yên cùng hạnh phúc nhé em.
Những dòng thơ nặng tình quê hương xứ sở!
Trả lờiXóaSông quê cũng như dòng máu Việt chảy trong mình, thế nên có khi nào mà không thương không nhớ cho được.
XóaCảm ơn bạn đã ghé thăm. Mong được giao lưu với bạn nhiều hơn nữa. Mến chúc bạn luôn an khang và hạnh phúc.
Hôm nay em đọc kĩ lại bài này, cả bài ''Về đi em'' nữa, thật sự ngạc nhiên và xúc động! Sao thơ của một người trai Hà Thành lại có thể thấm đẫm cảnh quê, hương quê đến thế? Cả những từ ngữ đậm chất làng quê cũng được dùng thật ngọt, thật tự nhiên như thể nó vốn là ...
Trả lờiXóaMùi rơm rạ cời nỗi đau buốt nhói
Đêm sương lòng têm nỗi nhớ mùa xưa...
Những từ Cời, từ Têm này em và rất nhiều người không dùng thạo và hay được như anh đâu!
Em cảm ơn anh thật nhiều!
Tuổi thơ đi sơ tán được chăn trâu, cắt cỏ, được bới khoái đào sắn, được nhảy cầu tắm sông đục ngầu phù sa...nên hồn quê ngấm vào hồn rồi mà... Và câu thơ cứ bánh đúc bánh đa vậy thôi.🥰 Một phần cũng ngấm từ hồn chữ của Em mà.
XóaCảm ơn Em nhiều💖 Luôn an vui và thật hạnh phúc Em nhé💖
Em đem bài thơ của anh về bên nhà nhé!
Trả lờiXóaViết cho Ngọc thì Ngọc cứ vô tư dùng thôi.
Xóa