Tận năm, kể hết chuyện cũ để đón Năm Mới an vui hơn và cũng hạnh phúc hơn🥰
Năm ấy mình quẩy bão tung sân khấu thâu đêm... Bạn ấy ghen...
...và rồi...
Bạn ấy... bỏ về Sài Gòn... chặn Fb của mình. Báo hại mình phải xin nghỉ việc để rong ruổi chạy theo dỗ dành Bạn ấy...
Sau đó Bạn ấy Tag lên tường nhà mình khúc thơ con cóc đánh dấu chủ quyền bằng hình ảnh hai đứa làm lễ đính hôn ở Nhà thờ Domaine de Marie trên Đà Lạt... Nhiều Blogger Tag lên tường nhà mình cả mấy chục bài chẳng xi nhon gì... Nhưng quyền năng của Bạn ấy lớn quá... Thành ra mình bị người thân, bạn bè trong lớp, bạn bè xưa cũ chửi cho te tua...
Lửa giận trong cơn ghen của người đàn bà là điều mà đàn ông nên biết kiềm chế. Bạn có thể đùa giỡn với tử thần nhưng chớ đùa giỡn với Tình yêu của Người Đàn bà.
Đã cho Người ta cái quyền năng làm mình đau nên mình đành đóng Fb đến tận giờ... Chuyên gia ngồi gầm bàn khổ thế đấy...🥰
Tb ngồi lê Chuyện giờ mới kể🥰
✍️💖✍️
Là Mị, của Mị.
*
Tôi còn nỗi nhớ xanh xao
Bao nhiêu năm ấy buồn đau đáu buồn
Đã từng năm tháng yêu thương
Từng ngày nỗi nhớ từng đêm ngọt ngào...
*
Cõi đời mộng mị hanh hao
Cho nhau tháng chạp chênh chao một mình
Tà dương thoáng chút bình minh
Biển xưa tình rụng vào mênh mông hiền...
*
Gió mưa nghe xót con tim
Gót son thiếu phụ gập ghềnh áo cơm
Tôi nghe tôi với mỏi mòn
Oan khiên chiếc bóng đoạn trường đi qua...
*
Người ơi ! có sợ đường xa...!?
Chân mềm đá cứng đời ta đắng buồn.
Biển trăng đổ xuống bàng hoàng
Cánh chim cô lẻ vỡ toang bóng người...
*
Nhìn nhau mà gạt lệ rơi
Nghe hồn lắng lại một trời tịnh tâm
Buồn vui một kiếp con tằm
Trong tầm tay với trăm năm nhói lòng...
*
Tôi về tôi với hư không
Đan tay để nhớ một vòng tay yêu...
✍️😞✍️
"Tại anh đó...nên duyên mình dở dang..." Khúc hát dỗi hờn...
TA VỀ...😴😴😴
....Làm Đàn bà đã khổ...nhưng làm Chồng đàn bà còn khổ hơn gấp vạn lần...😂
Tb...thôi thì cứ viết vu vơ...
✍️🍁✍️
Ta về liệm lại câu thơ
Đốt lòng hương khói...hong hơ tuổi chiều
Yêu nhau nào được bao nhiêu...!?
Mà xa thì cả chín chiều gọi đau...
*
Ta về, Em bỏ đi đâu...!?
Phong phanh những gió, chân cầu sóng lay
Lối xưa thương đám cỏ gầy
Ướm chân...lại sợ dấu giầy lạc trôi...
*
Câu thề ai bắt bôi vôi
Mà têm năm tháng xa xôi nghìn trùng
Khi không một lối đi chung
Lại chia chiếc bóng tận cùng lẻ loi...
*
Ta về trăng ngả nghiêng soi
Cây đa, bóng Nguyệt...lẻ loi Ta - Mình ..
✍️💖✍️
Từ hồi ấy đến giờ chả thấy Bạn ấy dỗi hờn với bắt đền nữa...🥰
✍️
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Trân trọng những ý kiến đóng góp chân thành của Qúy vị. Xin cảm ơn !