Thứ Tư, 18 tháng 6, 2025

TIẾNG HÁT KHÁNH LY.

       Bài này lên khuôn từ 8/3.2025 nhưng do bị đột quỵ nên giờ mới nhấn Enter.

Tb với Âm nhạc.

✍️

 Khánh Ly và thân hữu bên chiếc bánh sinh nhật 80 tại Bowers Museum, 7 tháng 3, 2025. Từ trái qua: Hòa Bình, Linh Kochan, Thương Linh, Khánh Ly, Kiều Chinh, Thúy Hằng.

       Tôi cũng muốn gửi lời chúc mùng tuổi 80 của Chị. Chúc Chị khỏe mạnh mãi để tiếp tục hát cho những người Việt, yêu tiếng Việt trong đó có cả tôi.

        Trời cho Chị Khánh Ly một giọng hát đặc biệt, Chị hát nhạc của ai cũng hay nhưng đặc biệt là hát nhạc Trịnh Công Sơn. Nhạc của Trịnh Công Sơn là nhạc viết về chiến tranh, nhạc kể lại những chết chóc, mất mát, tang thương của một đất nước ly loạn chia cắt vì chiến tranh. Gọi nhạc Trịnh là Nhạc Phản Chiến cũng không sai vì lời trong bài hát vừa ru ngủ vừa làm cho những người lính chùn tay, buông súng không muốn chiến đấu nữa.

        Trời sinh ra Khánh Ly để hát, nhưng đặc biệt để hát nhạc Trịnh Công Sơn. Với giọng khao khao kể lể chậm rãi Chị làm cho người nghe như thấy trước mặt một khúc phim chiến tranh quay chậm. Những bài hát nghe một lúc người lính muốn buông súng, không phải đầu hàng mà muốn quay về với gia đình, về hậu phương… một hậu phương chưa bao giờ an bình ấm no. Họ muốn quay về vì không biết ngày mai có còn quay về được nữa hay không...!?

Một lần tôi bất chợt nghe Khánh Ly ca: 

      Ta không thấy em từ bấy lâu nay, mùa mưa làm rừng đước dâng đầy/trên cao gió hát mây như tóc/tràm đứng như em một dáng gầy. Mỗi con lạch là mỗi xót xa, mỗi dòng sông là mỗi tuổi già, thành phố đâu đây khuất hình khuất dạng, cuộc chiến già nua theo mỗi tiếng ca….(Thơ U Minh- Nguyễn Tiến Cung, Phạm Duy phổ nhạc)

       Tiếng hát của Chị rời rạc, kể lể. Bài hát không có tiếng súng tiếng bom nào cả, nhưng qua cái giọng khàn tưng tửng chậm rãi của Chị ta thấy như những trang sách viết về chiến tranh đang lật từng tờ và người lính đó đang bì bõm trong rừng đước U Minh. Anh không bao giờ còn gặp lại người yêu nữa. Anh tử trận hay người yêu đã bỏ đi xa...!? Kết thúc nào cũng buồn cả.

        Tôi nghe đi nghe lại nhiều lần khúc hát giản dị này và lần nào nghe cũng ứa nước mắt. Tôi cũng từng là lính, từng ra trận, từng bị thương... Tay tôi từng bế xác đồng đội vừa hy sinh, máu còn ấm thấm đẫm người tôi... Bảo sao tôi không khóc...

       Còn nữa….tiếng hát Khánh Ly là tiếng hát cho chiến tranh ngay từ tiếng hỏa tiễn đầu tiên dội vào thành phố và tiếng hát của Chị đong đưa trên những xác người của cuộc chiến hơn 20 năm.

       Đôi khi tôi tự hỏi có bao giờ Chị bị chính tiếng hát của mình khi hát nhạc Trịnh Công Sơn làm u ẩn đời sống hay không...!? Những bài hát đầm đìa nước mắt và bom đạn! -Những giọt nước mắt khô và những bom đạn không tiếng nổ đó, đã ảnh hưởng như thế nào trong đời Chị...

        Tôi chúc Chị những ngày tháng sau 80 năm đời là những ngày an vui khỏe mạnh.

✍️

         Khánh Ly hát nhạc của ai cũng hay. Quả đúng như lời, Khánh Ly ca "Em ơi! Hà Nội phố"

        Khi rảnh mình sẽ lên bài về những ca sĩ Sài Gòn xưa hát nhạc Đỏ.

✍️