Ngọn đèn khi tỏ khi mờ Khiến người ngồi đó cũng ngơ ngẩn sầu Khi tựa gối, khi cúi đầu Khi vò chín khúc, khi chau nét mày Rằng “Hay thì thật là hay” “Nghe ra ngậm đắng nuốt cay thế nào…” “Lựa chi những khúc tiêu tao,” Dột lòng mình cũng nao nao lòng người…?”
Tháng giêng là tháng ăn chơi
Nhớ Kiều lại ngẫm những lời xưa nay “Chữ trinh còn một chút này” “Chẳng cầm cho vững lại dày cho tan.” Tháng giêng rủ nguyệt du xuân Cô đầu lúng liếng hóa thân ngâm kiều… Bà Lão vui tính của bọn nhóc.