Thứ Hai, 16 tháng 6, 2014

VIẾT RA ĐỂ RĂN MÌNH

          Đừng bao giờ nghĩ rằng cuộc sống là công bằng với ta. Vậy hãy làm quen với bất công đi thì ta sẽ tìm thấy công bằng cho ta.
      Đừng nghĩ rằng  bão lớn mới quật đổ lâu đài. Nhiều khi một tình yêu vời vợi bị bóp chết bởi một câu giận hờn vu vơ. Đấy là giọt nước tràn ly đấy.
      Khi có sự cố thì sẽ có rất nhiều ý kiến, và bất cứ ai cũng nghĩ ý kiến của mình là hay nhất, tuyệt vời nhất. Khi sự cố dược khắc phụ thì không ai biết ai là người đã khắc phục sự cố ấy, thế nên ai cũng tranh công ấy cho mình. Kẻ dửng dưng trước sự cố và hay im lặng trước các ý kiến thì sẽ làm được nhiều việc nhất.
      Tôi chả cần biết bạn đang làm gì nhưng tôi biết mục đích việc làm của bạn là được rồi.
      Tôi sẽ không bao giờ khuyên ai khi mà tôi chưa được trải nghiệm. Tôi cũng không khuyên ai khi mà tôi không có khả năng thay đổi chính tôi.
      Chả ai muốn ra tòa cả, bởi vì ai cũng thích làm quan tòa để phán xét người khác. Đây mới chính là điều tồi tệ nhất của đám đông mà ta cần bình tĩnh và im lặng.
      Né tránh những lời phán xét không phải là cách hay. Hãy biết mình đúng ở đâu, sai khi nào ?. Và điều quan trọng là ta có thanh thản bứt ra khỏi đám đông ấy hay không ?. Tâm lý đám đông giống như cơn mưa rào bất chợt.

          Những kẻ nặng lòng bao giờ cũng khổ khi không thể từ bỏ được những đổ vỡ mà một thời mình đã tin yêu.
      Thanh minh nhiều sẽ thành dối trá. Chiêm nghiệm nhiều sẽ thành đa nghi. Im lặng bỏ đi và làm việc khác thì hay hơn.
      Biển chập chờn nhưng chưa bao giờ hết sóng. Không đuổi hình bắt bóng thì không phải là tình yêu. Yêu nhiều ngã nhiều nhưng chưa thấy ai khôn trong tình yêu. Bởi tình yêu là sự ngu ngốc của kẻ thông minh, sự điên rồ của người khôn ngoan. Khi yêu thật lòng bạn không đánh lừa được cảm xúc, bởi con tim luôn phản bội bạn khi tố cáo những điều ấy.
     Tôi rất sợ ngã nên tôi không thích được ai khen.
     Người Mỹ đáng sợ vì họ đã nói là làm. Nhưng người Mỹ lại sợ người Nhật vì người Nhật làm xong mới nói. Người Nhật rất sợ người Trung Quốc vì họ không nói cũng làm. Người Trung Quốc vô cùng sợ người Việt Nam vì họ nói một đằng làm một nẻo. Ai không công nhận những điều trên thì đích thị là quan chức Việt Nam. Bởi vì chả có ông Quan Việt nào dám tự gác nhận lỗi về mình.
         Đắp chăn bẩn mà không thấy chấy rận thì kẻ đó bẩn hơn chăn. 

          Bạn làm sai, người ta mắng bạn thì vẫn còn máy, sợ nhất người ta im lặng bỏ đi, lúc ấy bạn chả khác gì chó sủa bên đường.
     Thà lười biếng còn hơn chăm làm những việc vô ích.
      Người đàn ông ở vậy chăm con là món quà của người đàn bà. Nhưng người đàn bà ở vậy chăm con thì không những là quà mà còn là cả một tổ ấm cho người đàn ông. Thế nên trai tân vớ phải nạ dòng là may.

Em khoe con gái nhà lành
Nhưng em lại thích yêu anh ngoài đường
     Việc gì cứ phải chiếu giường
Nằm đâu chẳng được em thường không chê.
Nhiều tiền em mới ngọt ngào
Ít tiền đừng bắt lúc nào cũng ngoan
Nói ra lại bảo rằng oan
Thiếu tiền son phấn thì ngoan cũng thừa.
      Lỡ một lần đò thì lấy cô lái đò thì hơn, lúc đấy có gió to sóng cả cũng không lo lật đò.
       Lấy phải ông chồng chê tiền thì không khác gì lấy phải đàn bà chê bữa cơm nhà.
 Vợ nhà cơm dẻo thì chê
Nhân tình cơm sống cơm khê cũng ừ
Vợ nhà son phấn thì lừ
Nhân tình mặt mộc tặng quà phấn son
Đàn ông như đứa trẻ con
Thích cười thích nịnh thì còn sinh hư.
     Hôm qua còn thủ thỉ chị chị em em thân nhau lắm. Qua một đêm đã mắng nhau là kẻ cướp chồng.
           Nghe lời bà chị đổ thóc giống ra mà ăn. Chị xách bị đầu đình, em có bát gạo chị rình cả đêm.
      Vợ chồng cùng tuổi nằm duỗi mà ăn, hết gạo mới nhăn rồi đánh nhau to.
      Vợ già gọi bằng bà, vợ trẻ gọi bằng cô, nhân tình gọi bằng bồ là thích hợp nhất vì bao nhiêu quà cũng chưa đủ.
      Mưa nắng có bao giờ là thừa đâu. Việc răn mình cũng thế mà thôi. Tôi không sợ tôi hư. Tôi chỉ sợ tôi không tốt với đời mà thôi. Đời cho tôi cái gì tôi cũng chấp nhận. Nhưng tôi luôn chắt lọc cho đời những cái mà tôi yêu thương.
      Muốn mình luôn mới thì hãy luôn tự thổi gió bão trong lòng. Tình yêu cũ mà không biết cách làm mới thì cũng hỏng. Tiêu tiền mới bao giờ cũng sướng hơn.
      Một ngày mà không kiếm được một cái gì đó thì ngày ấy là vô vị. Nhiều ngày vô vị thì phí cả một đời.
      Ai ghét tôi thế nào thì tôi ghét sự dối trá thế ấy.
      Trong các nỗi đau thì đau lâu nhất là yêu nhau mà không lấy được nhau.
      Tôi không biết ghét ai bởi vì tôi luôn yêu bản thân tôi nhất và cũng tin mình hơn cả. Mình không yêu mình thì ai dám yêu mình đây ?. Mình không tin mình thì còn tin được ai nữa đây ?. Hãy giữ lấy đức tin.
✍️